LỜI CỦA MẮT Phút biết anh là phút gặp mắt anh nhìn Phút hiểu anh cũng là phút ấy Vì giếng quá trong nên dễ nhìn thấy đáy Vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều.
Có lẽ mắt muôn đời vẫn nói hộ lời yêu Em chẳng dám nhìn nhiều đôi mắt ấy Đừng hỏi em không nhìn sao thấy Cho em hỏi một lời:"sao anh cứ nhìn em?"
BÀI THƠ KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN Biết trái tim chẳng có tội gì đâu Khi anh không thể yêu em hơn nữa Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ Vẫn bất ngờ,vẫn tiếc nuối,ngẩn ngơ...
Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừa Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy Em bồi hồi,em vội vã,em yêu...
Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điều Em không thể và chúng mình... không thể Sao hôm _Sao mai cách xa đến thế Câu thơ này có tới được cùng anh
Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh Em mãi yêu anhmột tình yêu ...không thể Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ Em bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu.LOVE U!
SẮC TÍM DẠI KHỜ Anh có thể là chỗ dựa của em không? Em yếu đuối nên cần che chở Em hay vấp nên cần nâng đỡ Em dại khờ nên chẳng biết lo toan
Em đem cả cuộc đời phó mặc cho anh Dù may rủi thôi cũng đành cam chịu Yêu thương ơi,chắc rồi anh sẽ biết Khi yêu em anh sẽ khổ rất nhiều
Nếu có thể sương tan vào cỏ Thì em tin cỏ sẽ rất xanh Nếu có thể em tin vào anh Thì em tin anh cũng xanh nhu cỏ.
GIỮA HAI CHIỀU QUÊN NHỚ Chưa đủ nhớ để gọi là yêu Chưa đủ quên để thành xa lạ Anh ám ảnh em giữa hai chiều nghiệt ngã Ngiêng bên này lại chống chếnh bên kia
Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya Dịu dàng quá lời thì thầm của gió Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh
Trái tim đa mang trở tình yêu chòng chành Quên với nhớ lắc lư nhịp sóng Anh là gì giữa bốn bề vang vọng Em ngẹn lòng khi thốt gọi thành tên.
TRĂNG KHUYẾT Anh ngỏ lời yêu em Vào một đêm trăng khuyết Bởi tình yêu tha thiết Biết tròn trước đêm rằm
Em vui lúc trăng tròn Chạnh lòng khi trăng khuyết Anh ơi anh có biết Trăng hay tình lứa đôi?
Sao anh vội ngỏ lời Vào một đêm trăng khuyết Để bây giờ thầm tiếc Một vầng trăng chưa tròn
HAI SẮC HOA TI-GÔN Một mùa thu trước ,mỗi hoàng hôn Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc Tôi chờ người đến với yêu thương
Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng Dãi đường xa vút bóng chiều phong Và phương trời thẳm mờ sương cát Tay vít cành hoa trắng chạnh lòng
Người ấy thường hay vuốt tóc tôi Thở dài trong lúc thấy tôi vui Bảo rằng hoa dáng như tim vỡ Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi
Thuở đó nào tôi đã biết gì Cánh hoa tan tác của sinh ly Cho nên cười đáp :’Mùa hoa trắng Là chút lòng trong chẳng biến suy’.
Đâu biết lần đi một lỡ làng Dưới trời gian khổ chết yêu đương Người xa xăm quá!-Tôi buồn lắm Trong một ngày vui pháo nhuộm đường
Từ đấy thu rồi thu lại thu Lòng tôi còn giá đến bao giờ Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ Người ấy cho nên vẫn hững hờ
Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời Ái ân lạt lẽo của chồng tôi Mà từng thu chết, từng thu chết Vẫn dấu trong tim bóng ‘một người’
Buồn quá hôm nay xem tiểu thuyết Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa Sắc hồng tựa trái tim tan vỡ Và đỏ như màu máu thắm pha
Tôi nhớ lời người đã bảo tôi Một mùa thu trước rất xa xôi Đêm nay tôi hiểu thì tôi đã Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi
Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ Chiều thu hoa đỏ rụng chiều thu Gió về lạnh lẽo chân mây vắng Người ấy sang sông đứng ngóng đò
Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng Trời ơi người ấy có buồn không Có thầm nghĩ đến loài... hoa vỡ Tựa trái tim phai tựa máu hồng
MÀU TÍM HOA SIM -Hữu Loan-
Nàng có ba người anh đi bộ đội Những em nàng có em chưa biết nói Khi tóc nàng xanh xanh Tôi người Vệ quốc quân xa gia đình Yêu nàng như tình yêu em gái
Ngày hợp hôn nàng không đòi may áo mới, Tôi mặc đồ quân nhân Đôi giày đinh bết bùn đất hành quân, Nàng cười xinh xinh Bên anh chồng độc đáo Tôi ở đơn vị về Cưới nhau xong là đi!
Từ chiến khu xa Nhớ về ái ngại Lấy chồng đời chiến chinh Mấy người đi trở lại Nhỡ khi mình không về Thì thương người vợ chờ bé bỏng chiều quê ...
Nhưng không chết người trai khói lửa Mà chết người gái nhỏ hậu phương Tôi về không gặp nàng Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối Chiếc bình hoa ngày cưới Thành bình hương Tàn lạnh vây quanh
Tóc nàng xanh xanh Ngắn chưa đầy búi Em ơi! Giây phút cuối Không được nghe nhau nói Không được trông nhau một lần.
Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím Áo nàng màu tím hoa sim Ngày xưa đèn khuya bóng nhỏ Nàng vá cho chồng tấm áo ngày xưa
Một chiều rừng mưa Ba người anh từ chiến trường Đông Bắc, Biết tin em gái mất Trước tin em lấy chồng.
Gió sớm thu về Rờn rợn nước sông Đứa em nhỏ lớn lên Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị Khi gió sớm thu về Cỏ vàng chân mộ chí.
Chiều hành quân Qua những đồi hoa sim Những đồi hoa sim Những đồi hoa sim dài trong chiều không hết Màu tím hoa sim Tím chiều hoang biền biệt Nhìn áo rách vai Tôi hát trong màu hoa : -“Áo anh sứt chỉ đường tà, Vợ anh mất sớm mẹ già chưa khâu !”
Hữu Loan
Bài thơ Màu Tím Hoa Sim, Hữu Loan viết để khóc vợ ông là Lê Ðỗ Thị Ninh, được thi đàn trong nươc suy tôn là BÀI THƠ TÌNH HAY NHẤT THẾ KỶ 20. Tháng 12 năm 2004, bài thơ này được Công ty cổ phần công nghệ Việt (VITEK) mua bản quyền với giá 100 triệu đồng VN, để độc quyền phổ biến kèm theo đầu máy KARAOKE kỹ thuật số của công ty này. Bản MTHS trên đây được ghi chép theo bản chính thức do HƯU LOAN chuyển giao cho Cty VITEK (Thật ra, nguyên bản bài thơ còn có một đoạn được viết thêm vào sau này nữa, nhưng đoạn viết thêm ấy dường như còn xa lạ không những với khách thơ, mà còn ... "xa lạ" với ngay cả bản gốc của bài thơ nữa !!!)
Trường THPT Nguyễn Huệ
Địa chỉ : Xã Kỳ Phong - Huyện Kỳ Anh - Tỉnh Hà Tĩnh
Số điện thoại: 0977.816.358 (phụ trách hồ sơ nhà trường)
Email: thptnguyenhuehatinh@gmail.com